Rockefeller được cho là người Mỹ giàu có nhất trong lịch sử. Và tác giả Ron Chernow thuật lại những nguyên tắc quản lý khác nhau của Rockefeller trong cuốn sách "Titan: The Life of John D. Rockefeller Sr."
Rất lâu trước khi Jeff Bezos trở thành người giàu nhất thế giới, ông trùm dầu mỏ John D. Rockefeller đã lập kỷ lục trở thành tỷ phú đầu tiên của nước Mỹ.
Là một nhà hảo tâm và cũng được xem là "ngài nam tước tàn nhẫn" của đế chế Standard Oil, Rockefeller trở thành tỷ phú đầu tiên của Mỹ vào năm 1916. Vào thời điểm đó, khối tài sản của Rockefeller chiếm gần 2% giá trị nền kinh tế quốc gia, và nếu được điều chỉnh theo lạm phát thì ngày nay tài sản của ông sẽ có giá trị khoảng 24 tỷ USD. Để ông chủ Amazon có thể nắm quyền điều hành một phần tương tự của nền kinh tế hiện nay, Bezos sẽ phải tăng gấp đôi giá trị tài sản của mình lên khoảng 399,2 tỷ USD.
Rockefeller được cho là người Mỹ giàu có nhất trong lịch sử. Và tác giả Ron Chernow lập luận rằng nhờ phong cách lãnh đạo kiên quyết của mình, ông cũng là một trong những doanh nhân thành công nhất mọi thời đại. Trong cuốn sách của ông, "Titan: The Life of John D. Rockefeller Sr.," nhà sử học này từng thuật lại những nguyên tắc quản lý khác nhau của Rockefeller, những điều không chỉ giúp ông cách mạng hóa ngành dầu khí, mà còn mang ông đến với danh vọng và vận may.
1. Trung thực và đáng tin cậy
"Ông trùm dầu mỏ" là một người khắt khe với sự thật. Rockefeller không bao giờ làm mập mờ các con số hoặc sử dụng ngôn ngữ mơ hồ để bóp méo sự thật, và ông luôn đảm bảo việc chi trả các khoản vay không diễn ra chậm trễ.
Điều này đã mang đến cho ông lòng trung thành từ các nhân viên ngân hàng tại nhiều thời điểm trong sự nghiệp của Rockefeller, điều đôi lúc đã giúp giải cứu công ty của ông trùm dầu mỏ. Trong một lần, các giám đốc ngân hàng đang do dự trong việc gia hạn tín dụng của Rockefeller sau khi ông gặp hỏa hoạn. May mắn thay, danh tiếng của ông đã đi trước một bước, và một giám đốc tên là Stillman Witt đã ra lệnh ngân hàng chuyển tiền cho Rockefeller mà " không một chút do dự", và thậm chí còn hứa sẽ gửi thêm tiền nếu ông cần.
2. Dành thời gian nghỉ ngơi
Rockefeller sẽ nổi giận khi ai đó nói rằng ông bị ám ảnh bởi công việc. "Tôi không biết gì đáng khinh bỉ và thảm hại hơn một người đàn ông dành hết thời gian thức dậy trong ngày để kiếm tiền chỉ vì muốn có thật nhiều tiền", ông viết trong hồi ký.
Không giống như một số tỷ phú làm việc toàn thời gian như ngày nay, Rockefeller làm việc trong sự nhàn nhã hơn nhiều. Ông ngủ trưa hàng ngày sau bữa trưa và ngủ gật trên ghế salon sau bữa tối. Vào giữa những năm 30 tuổi, ông đã cài đặt một dây điện báo giữa công việc và nhà ở của mình. Bằng cách đó, ông có thể dành ba hoặc bốn buổi chiều trong tuần ở nhà, làm vườn và tận hưởng không khí ngoài trời.
Rockefeller đã từng nói với nhà văn William Inglis rằng "mọi người sẽ rất bất ngờ về việc bản thân sẽ năng suất như thế nào nếu tránh xa sự hối hả, tiếp tục với tốc độ đồng đều như vậy và không cần phải cố gắng quá nhiều."
Theo Chernow, bằng cách tạo ra một số khoảng thời gian chết, vị tỷ phú đã có thể cải thiện năng suất làm việc của mình.
3. Lên lịch hàng ngày
Rockefeller đã lên kế hoạch cho một ngày của mình thường xuyên và có một sự đều đặn đáng kinh ngạc trong những lịch trình đó.
Mỗi giờ làm việc của ông đều bị "phân chia một cách cứng nhắc" và "thắt chặt chi tiêu"", từ công việc, tôn giáo, gia đình và thậm chí là tập thể dục. Theo Chernow, lịch trình nghiêm ngặt này có khả năng đã giúp Rockefeller đối phó với sự căng thẳng trong vai trò bá chủ đế chế dầu mỏ của mình, một vị trí rất hiếm người có thể kiểm soát được.
Với tư cách là người đứng đầu của Standard Oil, Rockefeller luôn phải chịu áp lực rất lớn, và ông thấy thật thoải mái khi tuân thủ các nghi lễ hàng ngày của mình.
4. Theo dõi chặt chẽ tình hình tài chính của công ty
Theo Chernow, phong cách lãnh đạo của Rockefeller là "tầm nhìn xa", và ông chỉ dựa vào những con số để biết chắc rằng liệu công ty có đi đúng hướng hay không.
Ông trùm dầu mỏ giữ một bản ghi chép tay về tất cả tài chính của công ty và ghi lại từng mục chi phí cho đến số thập phân cuối cùng. Bằng cách đó, Rockefeller cũng có thể tạo ra một thước đo chung, mà qua đó ông có thể so sánh nhiều hoạt động và công ty con của mình.
Điều này cho phép ông cắt giảm yêu cầu mang tính chủ quan hoặc các sai sót tiềm ẩn của cấp dưới. Khi thảo luận về sự thông thạo các con số đã góp phần như thế nào vào thành công của mình, Rockefeller cho biết ông đã giải quyết mọi thứ bằng số liệu, và không có gì ngoài số liệu.
5. Ủy thác nhiệm vụ
Để điều hành một cách hiệu quả một tập đoàn lớn như vậy, Rockefeller phải giao phó nhiệm vụ cho người khác. Trên thực tế, một phần "bí kíp" của Standard Oil chính là để đào tạo cấp dưới thực hiện công việc của chính mình.
Như Rockefeller đã từng nói với một nhà tuyển dụng: "Không một ai sẽ động tay chân vào bất cứ việc gì nếu anh ta có thể khiến ai khác làm điều đó. Ngay khi bạn có thể làm việc đó, hãy nhờ một người bạn có thể tin cậy, đào tạo họ làm thay bạn. Còn bạn sẽ ngồi xuống, vắt chân lên và nghĩ ra cách nào đó để Standard Oil kiếm được nhiều tiền hơn nữa."
Đối với Rockefeller, điều này đồng nghĩa với việc loại bỏ bản thân khỏi những rắc rối hàng ngày và dành thời gian của mình cho các "quyết định mang tính chính sách lớn.".
6. Hướng đến sự hoàn hảo
Rockefeller là một người theo chủ nghĩa hoàn hảo, một người sẽ từ chối làm bất cứ điều gì một cách ngớ ngẩn, bất chấp sự tẻ nhạt. Là người đứng đầu Standard Oil, Rockefeller đã viết hàng trăm ngàn lá thư kinh doanh và sửa lỗi cho vô số bản thảo.
Ngay cả kỹ năng viết lách cũng cung cấp cho ông một cơ hội để đạt được sự hoàn hảo. Một trợ lý hàng đầu nhớ lại khi xem Rockefeller ký từng chữ với độ chính xác và cẩn thận đến nỗi như thể mỗi chữ ký của ông là một tác phẩm nghệ thuật. Yêu cầu về sự hoàn hảo của vị tỷ phú này không chỉ ở mức độ cá nhân mà còn lan rộng khắp tổ chức của ông, và trở thành một phần của công ty.
7. Thúc đẩy sự đoàn kết
Một trong những tài năng lớn nhất của Rockefeller là thúc đẩy các cộng sự đa dạng của anh ta, theo Chernow cho biết. Một trong những phương pháp của ông là trao "một phần thưởng danh giá dựa trên sự hài hòa nội bộ" và điều tiết sự tranh chấp giữa các giám đốc của Standard Oil.
"Ông thích mọi người phác họa ý kiến của họ trước khi bày tỏ ý kiến của mình, và sau đó thường tạo ra một sự thỏa hiệp để duy trì sự gắn kết". Thay vì đưa ra các mệnh lệnh trực tiếp, Rockefeller ưu tiên đưa các quyết định của mình dưới dạng các đề xuất hoặc câu hỏi.
Ông cực kỳ đề cao sự đồng thuận. Vị tỷ phú này không chấp nhận bất kỳ sáng kiến nào mà các thành viên hội đồng quản trị của ông phản đối, và tất cả các quyết định kinh doanh phải đáp ứng một "bài kiểm tra tối cao về sự đồng thuận nhất trí."
8. Thiết lập hệ thống hỗ trợ
Mặc dù Rockefeller thường có những tranh luận với các nhà lãnh đạo tại công ty của mình, nhưng có rất ít sự cãi lộn và ganh ghét mà người ta nhìn thấy ở tập đoàn khổng lồ này.
Theo như Rockefeller lý giải, các giám đốc Standard Oil, giữa những nhà lãnh đạo luôn có một "tình huynh đệ" được ràng buộc bởi một đức tin "bí ẩn", và mối quan hệ bền chặt của họ bắt nguồn từ niềm tin chung lẫn nhau.
Sự ràng buộc chặt chẽ này là nền tảng cho tinh thần lãnh đạo tại Standard Oil và khiến công ty "miễn nhiễm" đối với các thanh tra chính phủ và những nhà báo hiếu kỳ - những người không thể "xâm nhập vào đội hình đoàn kết của những người đàn ông có cùng chí hướng", theo Chernow.
9. Nuôi dưỡng sự cạnh tranh
Nếu không có sự cạnh tranh, các tổ chức có thể dễ dàng biến thành "những gã khổng lồ chậm chạp". Để tránh điều này, Rockefeller đã tạo ra các ủy ban thành lập bởi các chuyên gia từ nhiều lĩnh vực khác nhau, những người tạo ra một tiêu chuẩn hoạt động cho tất cả các công ty con của Standard Oil.
Mặc dù các ủy ban này cho phép các nhà quản lý trao đổi cái nhìn sâu sắc, họ cũng thúc đẩy sự cạnh tranh giữa các đơn vị địa phương bằng cách công bố số liệu hiệu suất và khuyến khích mỗi công ty con cạnh tranh để giành được sự ghi nhận và các phần thưởng. Rockefeller từng nói: "Sự kích thích để tạo ra những thành tích tốt nhất sẽ dẫn đến sự tích cực và hăng hái trong cạnh tranh."
10. Tôn trọng nhân viên
Rockefeller luôn tâm niệm rằng Napoleon Bonaparte sẽ không bao giờ thành công nếu thiếu đi các nguyên soái của mình. Tương tự như vậy, Rockefeller tin rằng thành công của mình xuất phát một phần từ khả năng truyền cảm hứng tới nhân viên.
Ông trao cho các cộng sự của mình quyền tự chủ trong công việc, khéo léo và dễ dãi với những người lao động cấp thấp hơn, không phản ứng giận dữ trước những lời chỉ trích, và vẫn lịch sự ngay cả trong những tình huống căng thẳng nhất.
Mặc dù ông rất hiếm khi khen ngợi nhân viên, Rockefeller đã trao cho họ sức mạnh và sự độc lập to lớn một khi ông coi ai đó là đáng tin cậy. Vì những đặc điểm này, các nhân viên của Standard Oil có xu hướng tôn kính Rockefeller và ganh đua để làm hài lòng ông, theo Chernow viết.
Tham khảo CNBC
0 comments:
Đăng nhận xét