30 thg 10, 2020

Câu chuyện của một nhà tu tập 4 năm bị trầm cảm: Thiền định không phải chìa khóa cho mọi vấn đề, câu trả lời nằm sâu trong chính bản thân mỗi người

Chìa khóa của hạnh phúc chính là biết cách buông bỏ. Người mải miết tìm kiếm một đích đến sẽ không bao giờ cảm nhận được hạnh phúc.


Vào tháng 6 năm 2005, Gelong Thubten lúc này đã 37 tuổi đã tự nguyện ẩn tu nơi chốn hẻo lánh vùng Scotland. Tại nơi đây, ông từ bỏ các thứ truyền thông như nghe Radio, xem TV và sử dụng điện thoại và các loại thư từ của môn đồ gởi đến đều để bên ngoài. Trải qua một thời gian kỷ luật với thời khóa thiền định, mục tiêu chính của Sư là hướng vào nội tâm để cảm nhận được sâu sắc từ sự tĩnh lặng.

Thông qua câu chuyện vượt qua quãng thời gian dài sống ẩn mình của nhà sư Gelong Thubten, bạn có thể rút ra những bài học chánh niệm ý nghĩa để chúng ta cùng nhau vượt qua những bế tắc của cuộc sống với niềm vui và năng lượng. Nhất là trong bối cảnh của đại dịch toàn cầu, những cảm xúc lo lắng từ việc phải cô lập, phải hạn chế tiếp xúc đang khiến nhiều người rơi vào khủng hoảng.

Làm thế nào để tạo ra sự hòa hợp trong tâm trí?

Trí óc của chúng ta giống như những người kể chuyện thu hút và rất thích đưa chúng ta vào một cốt truyện đã định sẵn và rất mơ mộng. Điều đó có nghĩa là, mỗi chúng ta thường có một suy nghĩ cố định về bản thân. Nếu điều gì không phù hợp với cấu trúc này, trí não có xu hướng phủ nhận nó.

Điều này xảy ra với Gelong khi bắt đầu nhập thất. Ông cảm thấy mình vượt trội và sẽ vượt qua khó tu này với thâm niên và kinh nghiệm tu hành 12 năm. Tuy nhiên, ông không tránh khỏi những phút giây cảm cảm thấy khó chịu khi ở trong mật thất để tu tập – điều này đã đi ngược lại với bản ngã của một thiền sư. Và đó là nguyên nhân của trầm cảm và lo lắng.

Hãy nhớ rằng chúng ta chính là những người lắng nghe câu chuyện của bản thân mình. Bởi vậy, bản thân chúng ta phải tỉnh táo để nhận định và đánh giá được câu chuyện của chính mình.

Khi quá ỷ lại vào một sự ổn định thì dù chỉ một sự thay đổi nhỏ cũng có thể tạo ra sự biến động trong cuộc sống của chúng ta. Vì vậy, hãy đối mặt với mọi tình huống bằng một tâm hồn cởi mở và sự sẵn sàng mọi lúc.

Hãy nhớ rằng, những gì chúng ta nghĩ trong đầu chỉ là một câu chuyện. Trong đó, chúng ta đồng thời là JK Rowling và Harry Potter. Tâm trí của chúng ta là một người kể chuyện tuyệt vời và tạo nên một nhân vật hư cấu mà chúng ta tin rằng đó chính là mình. 

Việc JK Rowling tin rằng cô ấy là Harry Potter không có nghĩa cô ấy thật sự có phép thuật của phù thủy, cũng như việc chúng ta tin rằng chúng ta là nhân vật hư cấu trong tâm trí mình vậy. Chỉ khi chúng ta từ bỏ mạch truyện ổn định, chúng ta mới có thể trải nghiệm những tình huống truyện tạo nên bước ngoặt và sự hấp dẫn cho câu chuyện đời mình.

Hãy dành cho bản thân tình yêu thương vô điều kiện

Tất cả chúng ta đều có cảm xúc, ngay cả những người tu hành đã từ bỏ tham sân si. Khi bản ngã của Gelong bị tổn thương bởi chính cảm xúc của mình, nó bắt đầu chống lại những cảm xúc này. Ông ấy muốn trở thành một nhà sư đắc đạo nhưng ông ấy đang gục ngã trước cánh cửa tu hành.  

Khi bạn đẩy cảm xúc của mình ra xa, thì chúng sẽ được khuếch đại. Vì vậy, càng cố gắng chống lại sự khó chịu đó, Gelong càng trở nên tồi tệ hơn.

Trong 2 năm đầu nhập thất, Gelong nhận thấy rằng sự phản kháng ấy không đưa mình đến đâu cả. Đó là khi ông đổi sự phản kháng để lấy lòng trắc ẩn. Đó chính là việc thấu hiểu, chấp nhận để điều chỉnh những cảm xúc của mình.

Điều nhắc nhở bạn ở đây là hãy để ý những cảm xúc nảy sinh trong bạn. Đặt ra những câu hỏi rằng những cảm xúc đó đến từ đâu và tại sao nó lại xuất hiện? Đừng phán xét hay phản kháng nó. Đối mặt với chúng bằng lòng trắc ẩn và sự tò mò sẽ đem đến những hiệu quả tốt hơn. Trong mọi tình huống khó khăn, hãy dành cho bản thân sự tín nhiệm và sự yêu thương như cách bạn dành tình yêu cho người thân hoặc người bạn thân nhất của mình.

Hãy là bầu trời, đừng chỉ là đám mây

Hãy tưởng tượng tâm trí bạn là bầu trời rộng lớn và mọi suy nghĩ của bạn chỉ là một đám mây. Mây trôi qua, đến rồi đi không làm thay đổi bầu trời. Một số đám mây mờ ảo và đẹp đẽ, những đám mây khác lại tối và đáng sợ.

Đó chính là cuộc sống. Hãy chấp nhận những điều này và nhớ rằng mình là bầu trời không phải là mây. Khi đó, chúng ta sẽ luôn biết dù trời có lúc mưa, có khi giông gió nhưng mặt trời sẽ luôn quay trở lại.

Bạn có thể rèn luyện tâm trí để chấp nhận những đám mây. Trong khi thiền định, tâm trí bạn sẽ lang thang giống như những đám mây lướt qua - và điều này là tự nhiên. Nhưng chúng ta nên nhận ra rằng buông bỏ mọi suy nghĩ mới là sự rèn luyện chánh niệm hoàn hảo. Khi bạn chấp nhận những đám mây và có thể tìm thấy con đường trở lại với nhận thức, đây chính là thời điểm thành công.

Ngừng tìm kiếm hạnh phúc

Thiền không phải là phương pháp để tìm kiếm một điều gì đó đem lại hạnh phúc, mà thiền rèn luyện cho ta cách để chấp nhận khoảnh khắc hiện tại.

Gelong Thubten không hề cảm thấy hạnh phúc khi thiền định, và anh ấy mong chờ sẽ tìm kiếm những cảm giác vui sướng và mãn nguyện đến mức siêu nhiên khi thiền. Nhưng tất cả những gì anh ấy nhận được chỉ là sự chán nản. Vì vậy, Gelong đã tìm đến người cố vấn của mình - một tu sĩ Phật giáo khác để xin lời khuyên.

Và tu sĩ đó đã trả lời bằng câu trích dẫn này: "Khi chúng ta tìm kiếm hạnh phúc, chúng ta cảm thấy chúng ta không hề có nó. Nhưng thật ra, chúng ta có hạnh phúc và niềm vui trong mỗi khoảnh khắc cuộc đời chỉ là bản thân không nhận thức được vì mải miết chạy theo một đích đến hạnh phúc không tưởng".

Vì vậy, buông bỏ mọi ham muốn chính là chìa khóa của hạnh phúc. Một cách mà Gelong Thubten gợi ý để thực hành điều này là hãy mở mắt và quan sát trong khi thiền định mà. Vì thiền chính là chấp nhận khoảnh khắc hiện tại.

Theo Nhịp sống kinh tế/Medium

0 comments:

Đăng nhận xét