20 thg 10, 2020

Không tặng hoa 20/10

Vài ngày nay, trên mạng xã hội, mọi người đã kêu gọi nhau: Phụ nữ ngưng nhận hoa ngày 20/10. Hãy dành tiền hoa ấy cho miền Trung.


Tôi có một shop hoa. Ngày Phụ nữ Việt Nam luôn là một dịp có thể khiến doanh thu của tôi tăng 200%- 300%. Là nói dịp kỷ niệm năm ngoái, chứ 20/10 năm nay thì chưa chắc. Vì ngay từ khi các bạn nhân viên lập kế hoạch chạy quảng cáo hoa cho dịp 20/10, vợ chồng tôi đã từ chối. Chúng tôi học cách mà nhiều công ty đi trước đã đã làm, dùng ngân sách chạy quảng cáo đó để ủng hộ những quỹ hướng về miền Trung. Số tiền cũng chẳng đáng bao nhiêu và nó cũng chẳng đáng để nói ra. Chỉ là bởi giữa lúc ngập tràn trên mạng xã hội hình ảnh tang thương của miền Trung mà lại có hình ảnh hoa cùng lời kêu gọi tặng hoa, tôi thấy nó hơi kỳ kỳ nên tôi không chạy quảng cáo.

Năm nay lại Covid nữa, dù chúng ta đã và đang dần trở lại trong trạng thái "bình thường mới", thì nó cũng chẳng bằng hồi "bình thường cũ". Ngưng quảng cáo thì doanh thu giảm sẽ càng giảm hơn. Nhưng nói thật lòng thì chúng tôi kinh doanh hoa chưa bao giờ vì lợi nhuận. Kẻ lãng mạn như vợ chồng tôi, kinh doanh hoa vì thích, vì yêu hoa. Nên với tâm thế đó, tôi nhiệt liệt tán thành chuyện "Phụ nữ ngừng nhận hoa ngày 20/10. Hãy dành tiền hoa ấy cho miền Trung". Tôi bảo vợ mình xác định luôn 20/10 chỉ trả đơn đặt hoa chứ không trông đợi gì đơn mới. Vợ tôi cũng tán thành dù vài ba nhân viên hơi ỉu xìu vì cơ hội tăng lương thêm thưởng dịp này vì thế sẽ không còn.

Nếu các bạn, cũng như tôi, đã chứng kiến, những xe rác ngày 21/10 ngập hoa. Nếu các bạn, cũng như tôi, luôn thở dài vì những bông hoa "phát chẩn" ngày 20/10 ở các công sở, trường học. Đến cả những đám ma gần đây người ta cũng từ chối nhận các vòng hoa viếng, thì quả thật, phụ nữ ngưng nhận hoa, chuyển số tiền mua hoa ấy thành tiền cứu trợ cho người dân miền Trung quả thật là một ý kiến quá tuyệt vời.

Nhưng tối nay, trên đường đi đón vợ, dọc đường nhìn thấy hàng trăm hàng hoa vỉa hè với ê hề hoa, tôi lại giật mình đau thắt ngực. Là nhà tôi không nặng nhẹ chuyện bán được bao nhiêu hoa ngày 20/10, nhưng hàng trăm người bán hoa kia thì sao? Covid đã đánh họ bầm dập suốt từ 8/3 đến giờ. Hai lần Covid bùng phát là bao nhiêu cửa hàng đóng cửa không riêng gì các shop hoa tươi. 8/3 vừa rồi, hoa ế vứt bỏ đầy đường sau vụ "bệnh nhân số 17".

Đến cuối tháng 7, đầu tháng 8, khi Đà Nẵng phát hiện ra ca nhiễm, bao nhiêu người trồng hoa đã thực sự toát mồ hôi khi lo sợ nó kéo dài đến 20/10 - dịp bán hoa lớn không thua gì vụ mùa Tết. Nỗi ám ảnh của 8/3 khiến nhiều đối tác cung cấp hoa cho nhà tôi đã ăn không ngon ngủ không yên. May thay, tháng 9 mọi thứ yên ổn trở lại, và dịp 20/10 này họ đang ngập tràn hy vọng. Sau 20/10 là 20/11, là vụ mùa Tết. Mọi thứ đều đang vô cùng nhiều hy vọng. Dọc những cung đường khắp Hà Nội, gần như phố nào cũng phải cả chục hàng hoa mọc lên đón 20/10. Trong số đó, bao nhiêu người chỉ bán hoa ngày lễ tết như dịp 20/10 này? Bao nhiêu nhà vườn đang cấp tập ươm hoa đợi 20/10? Mà hoa là thứ mỏng manh yếu ớt, vòng đời ngắn hơn cả... hải sản. Hải sản còn có thể băm nhỏ, chế biến, cấp đông... chứ hoa thì chịu. Nhất là chuẩn bị cho 20/10, họ, những nông dân trồng chăm hoa đã phải chuẩn bị từ trước đó. Dịp duy nhất giúp họ có lãi là đây.

Nếu phụ nữ ngưng nhận hoa, nếu đàn ông thôi mua hoa, nếu mạng xã hội tác động đủ mạnh thì số tiền cứu trợ cho miền Trung cũng đồng thời trở thành số tiền mà những người nông dân trồng hoa mất đi. Hoa thì tất nhiên chẳng phải dưa hấu hay sầu riêng để người ta kêu gọi giải cứu. Có ai đi giải cứu hoa?

Vậy nên tôi ủng hộ những người không mua hoa để dành tiền đó giúp đồng bào; nhưng cũng không vì thế mà cảm thấy việc mua hoa là sai trái. Đó không phải là một tiên đề nhị nguyên. Tôi sẽ không giống nhiều người, gắn mác "phù phiếm" hay "vô cảm" cho những người vẫn quyết định tổ chức lễ kỷ niệm nhỏ này cùng những người phụ nữ của đời mình. "Mua hoa" ngày 20/10 không phải là bằng chứng cho sự thiếu lòng tốt. Họ có thể đóng góp cho xã hội bằng nhiều cách khác, làm từ thiện bằng nhiều con đường khác, hay thậm chí tiếp tục đóng góp lương thiện cho nền kinh tế đã là một cách sống tốt.

Có vẻ như lòng tin của mọi người vào sự tử tế đang ngày càng ít đi. Hoặc họ chỉ tin vào những sự tử tế được "trình bày ra". Như ca sỹ Thuỷ Tiên minh bạch từng khoản cứu trợ từ gần 70 tỷ kêu gọi được của mình nhưng không có nghĩa Thuỷ Tiên cần phải trả lời cho những câu hỏi kiểu: Cầm gần 70 tỷ trong tay ai dám chắc cô ấy không nảy sinh lòng tham? Là bởi nhiều người nghĩ bằng bụng của mình hơn là bằng não vậy. Hay như hoa hậu H’ Hen Niê đã phải bật khóc khi có những người ý kiến rằng "Sao hoa hậu mà chỉ cứu trợ mỗi 50 triệu đồng như thế?". Hay như MC Phan Anh, cho đến tận giờ, vẫn rất nhiều người đay nghiến cậu bởi những "bằng chứng" cảm tính.

Lòng tốt, sự tử tế vốn không cần và không phải chứng minh. Làm từ thiện tay trái không cần tay phải phải biết. Nên hãy cứ tin vào sự tử tế để sự tử tế ấy được sinh sôi. Đừng bắt sự tử tế phải chứng minh mình tử tế. Vì bắt nó chứng minh thì khác gì tạo ra một hành vi "marketing" bằng sự tử tế? Hãy cứ để nó sinh sôi. Hãy cứ để nó tự lan toả. Hãy cứ để nó âm thầm như mạch nước ngầm vậy.

Hôm nay, dù bạn không mua hoa hay vẫn mua hoa, chỉ xin bạn hãy cứ sống như một bông hoa vậy.

Hoàng Anh Tú - VNEXPRESS

0 comments:

Đăng nhận xét