Vừa thức thâu đêm vừa sợ đột tử; vừa điên cuồng gọi đồ ăn bên ngoài, điên cuồng ăn khuya, vừa luôn miệng nói mình phải giảm cân, mình phải chú ý tới sức khỏe. So với hạnh phúc nhất thời, sự mơ hồ, đau đớn nó còn kéo dài hơn nhiều.
Tuổi thọ trung bình của một người là 78 năm, theo đó, thời gian ngủ chiếm 1/3 thời gian cuộc đời, công việc chiếm 10,5 năm, thời gian dành cho mạng xã hội và xem TV là 9,5 năm, sau khi loại bỏ thời gian ăn uống hàng ngày, thời gian để bản thân chủ động kiểm soát thời gian của mình thực sự khá ngắn ngủi, chỉ vỏn vẹn khoảng 9 năm.
Điều thực sự mở rộng khoảng cách giữa người với người là những gì bạn làm trong khoảng thời gian bạn có thể chủ động chi phối. Nếu bạn sẵn sàng trở thành nô lệ cho những trò giải trí tiêu khiển và để cho cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã, sung sướng ấy lấn át bản thân, ngày mà bạn bị bỏ lại, bị đào thải sẽ không còn xa.
Đừng để những thú vui giải trí hủy hoại cuộc sống của bạn
Trước đó, báo chí nước ngoài đưa tin, một cậu bé 16 tuổi ở Ấn Độ đã chết vì ngừng tim sau khi chơi điện tử liên tục 6 tiếng đồng hồ, theo lời kể của gia đình, cậu bé rất nghiện game, sau khi trò chơi bị cưỡng chế xóa, cậu đã tuyệt thực để phản đối, gia đình kêu gọi chính quyền cấm game.
Trên thực tế, về mặt bản chất, thứ hủy hoại con người ở đây không phải là các trò chơi, mà là sự buông thả, mong muốn không có điểm dừng.
Trong thời đại có quá nhiều hình thức giải trí như hiện nay, quá dễ dàng để có được những thú vui ngắn hạn.
Tất cả thời gian của chúng ta có thể bị nuốt chửng bởi thông tin phân mảnh.
Trong "Báo cáo hiểu biết về thị trường tiêu dùng dòng mới năm 2019" của Trung Quốc, báo cáo bao gồm 640 triệu người, trong số đó, 448 triệu người sử dụng nền tảng video ngắn.
Trước khi đi ngủ, lướt Douyin (tên gọi của Tiktok tại Trung Quốc) tới nửa đêm, sáng dậy lướt trang cá nhân, lướt chán rồi ra mở máy lên chơi game.
Dù ở tàu điện ngầm, trung tâm mua sắm hay nhà hàng, bạn đều có thể cầm một chiếc điện thoại di động rồi haha cười ngớ ngẩn.
Trên Zhihu (một trang chuyên về hỏi đáp lớn tại Trung Quốc) có một câu hỏi rằng, những thứ mà tuổi trẻ không được động vào là gì?
Câu trả lời nhận được nhiều lượt yêu thích nhất đáp như sau:
"Một trong những thứ mà những người trẻ tuổi không bao giờ nên đụng đến là những phần mềm có thể đem lại cho bạn niềm vui ngắn hạn. Chúng sẽ đánh cắp thời gian của bạn mà không hề hay biết, làm tiêu hao sức mạnh ý chí và phá hủy lòng dũng cảm của bạn."
Năm 2017, khoa mắt của Bệnh viện Y học cổ truyền Trung Hoa Hạ Môn, Trung Quốc tiếp nhận một nữ sinh 20 tuổi. Khi tới bệnh viện, mắt phải của cô gái đã gần như mất thị lực.
Bác sĩ phát hiện cô gái bị viêm u nhú dây thần kinh thị giác cấp tính, hỏi ra mới biết, hai tháng gần đây, cô gái này đêm nào cũng cầm điện thoại di động nhắn tin trên WeChat, cứ nói chuyện là nói thâu đêm suốt sáng, mắt phải hoạt động quá nhiều dẫn tới quá tải, mới sinh ra cơ sự như trên.
Các thú vui giải trí không chỉ giết chết tinh thần chiến đấu và làm tiêu tan tương lai, điều đáng sợ hơn nữa là một khi con người chìm đắm trong thú vui đó, khi họ tiếp thu những thông tin độc hại, không lành mạnh, niềm tin và đạo đức sẽ bị ảnh hưởng, đồng thời làm ra những hành vi tiêu cực, trái với đạo đức.
Một học sinh cấp hai nọ đã đánh mẹ trong cửa hàng kính vì mẹ của em đã chặn màn hình điện thoại di động của em khi đưa tay lấy hóa đơn.
Douyin, Tiktok hay trò chơi điện tử, trông thì có vẻ như đang giúp chúng ta lấp đầy cuộc sống trống trải và buồn tẻ, nhưng thực chất nó lại là thứ thuốc phiện kích thích tinh thần, trong vô thức, nó chiếm thời gian và khiến bạn mất khả năng suy nghĩ.
Lâu dần, tinh thần của bạn bị ám ảnh bởi đủ thứ cám dỗ, thứ còn lại chỉ còn lại cái đầu trống rỗng, chìm đắm trong những trò giải trí giác quan.
Buông thả bản thân, đắm mình vào các thú vui giải trí đang bóp chết giới trẻ Trung Quốc
Trước đó, trên Internet có một câu hỏi như này:
"Điều gì khiến bạn nhìn thấy Thẩm Quyến vào lúc 4h sáng mỗi ngày? Sự nghiệp, là tình yêu?"
"Không, là Douyin."
Tác giả Neil Bozeman trong cuốn "Amusing Ourselves to Death" có nói: "Thứ hủy hoại chúng ta không phải là thứ chúng ta ghét, mà là những gì chúng ta yêu thích."
Mục đích của sự buông thả là để được hạnh phúc, nhưng kết quả của sự buông thả thường không đem lại được hạnh phúc.
Bạn A có thời gian sống buông thả hơn nửa năm.
Ngủ đến 2h chiều và bắt đầu "ăn sáng". Ăn xong lướt điện thoại, 20 phút đánh xong ván game, đọc báo mạng trong một giờ, đói thì đặt đồ ăn nhanh. 4h sáng, vẫn tỉnh táo, miễn cưỡng đặt điện thoại xuống.
Trong giai đoạn đó, A bị viêm dạ dày ruột và viêm túi mật nặng, đau đầu thường xuyên. Có lúc nửa đêm đang nằm trên giường, nhịp tim bỗng tăng mạnh, cảm giác có thể đột tử bất cứ lúc nào.
Trong khi những cuốn sách muốn đọc, những điều muốn làm, cơ thể muốn khỏe mạnh, thì cuối cùng lại không làm gì cả. Những khoảng thời gian rời rạc ấy nuốt chửng toàn bộ thời gian quý báu của A, nó như một hố đen cực lớn, khiến não A tê liệt và đờ đẫn.
Trạng thái của A giống như hình ảnh thu nhỏ của cuộc sống của hầu hết mọi người. Vừa thức thâu đêm vừa sợ đột tử; vừa điên cuồng gọi đồ ăn bên ngoài, điên cuồng ăn khuya, vừa luôn miệng nói mình phải giảm cân, mình phải chú ý tới sức khỏe.
Xem video, xem những câu chuyện phiếm về người nổi tiếng và chơi trò chơi đều là đầu vào. Nhưng chỉ khi bạn bắt đầu xuất ra, đầu vào của bạn mới được chuyển hóa thành một thứ có giá trị đối với bạn thông qua tư duy và logic của não bộ.
Việc nhồi nhét đầu vào và đầu ra hoàn toàn bằng không sẽ chỉ mang lại sự hài lòng ảo tưởng.
So với hạnh phúc nhất thời, sự mơ hồ, đau đớn nó còn kéo dài hơn nhiều.
Một khi những thứ có mật độ thấp, phản hồi cao này lấp đầy não và bị trói buộc trong vùng thoải mái, bạn sẽ chán nản với những thứ khó hơn một chút. Lười biếng lâu rồi, cố gắng một chút tự nhiên lại thấy mệt.
Nhà xã hội học Barbara chia hạnh phúc ra thành hạnh phúc tiêu hao và hạnh phúc bổ sung.
Sau 8 năm lặng lẽ nghiên cứu, ông nhận thấy rằng càng ở dưới "tầng thấp", người ta càng sử dụng nhiều cách "tiêu hao" để tìm kiếm hạnh phúc, chẳng hạn như phim truyền hình, ma túy và trò chơi điện tử.
Những người ở cấp độ càng cao, họ sẽ càng sử dụng nhiều cách "bổ sung" để tìm kiếm hạnh phúc, chẳng hạn như chạy bộ, đọc sách và học tập.
Bộ phim triết học "Himalaya" có một câu nói nổi tiếng như này: "Khi có hai con đường cho bạn lựa chọn, con đường có thể đến được thánh địa là con đường khó nhất."
Vì vậy, hạnh phúc thực sự không đến từ những ham muốn, từ sự buông thả bản thân, mà đến từ sự phát triển mang tính kiềm chế và hướng lên trên.
Đi con đường quá thoải mái, thực ra là đang đi xuống dốc.
Trong bộ phim nước ngoài có tên "Cứ như vậy, chúng tôi thả cá vàng vào bể bơi", bốn nữ sinh cấp 2 đã thả 400 con cá vàng vào bể bơi của trường, khiến cả thị trấn bàn tán không ngớt.
Cuộc sống hàng ngày của bốn cô gái chỉ xoay quanh KTV, thần tượng nhạc pop và lang thang ngoài đường.
Trong đó, một cô gái nói: "Người dân ở thị trấn này dành cả cuộc đời của họ trong các trung tâm mua sắm, nhà cửa và quán bar, bọn họ quả thực ‘tích cực đến đáng sợ’".
Những cô gái và những người dân trong thị trấn nhỏ sống theo bản năng.
Một khi buông xuôi cuộc đời này, cuộc đời sẽ chỉ còn lại sự trống trải vô tận.
Chỉ có dám đột phá, dám bước ra, mới có thể có được cứu cánh thực sự.
Chánh án Hoa Kỳ từng nói: "Cách tốt nhất để có một cuộc sống tốt đẹp là đừng cố gắng sống một cuộc sống dễ dàng".
Nhà văn người Nhật, Haruki Murakami thức dậy lúc 4:30 sáng và đi ngủ lúc 9 giờ tối trong 35 năm liên tục.
Thần cổ phiếu Warren Buffett dành 80% thời gian để đọc sách, với trung bình 500 trang mỗi ngày, ông được gọi là "thư viện di động".
Ông chủ Facebook, Mark Zuckerberg ở độ tuổi 36, sở hữu khối tài sản 76 tỷ USD, trung bình 28.538 USD mỗi phút.
Tại sao chúng ta kiếm 400 ngàn một ngày đã đủ kiệt quệ rồi mà có người lại có thể kiếm được 28 USD mỗi phút?
Khoảng cách có thể nằm ở may mắn, tài năng, nhưng nhiều khả năng cũng nằm ở việc bạn có đủ cứng rắn với chính mình hay không.
Mong những người trẻ tuổi nhớ rằng:
Một cuộc sống buông thả, lười biếng, mặc kệ những ham muốn, những sự thoải mái ngắn hạn làm chủ mình là một cuộc sống đáng buồn, đừng trở thành nô lệ của dục vọng!
Theo CafeF(Secret China)
0 comments:
Đăng nhận xét